Và tôi luôn tự cho là đó là cách yêu của tôi, cách tôi hành xử cho đến khi tôi nhận ra ai rồi cũng phải đến một đích đến mà mình cần để trưởng thành
Và tôi trong nghìn năm, cũng không ngờ phải xem xét lại vị thế, lại sự trưởng thành của mình. Nhưng đã đến lúc, phải thừa nhận, tôi vẫn còn non nớt nhiều, đặc biệt trong tình yêu
Cũng phải thôi, vì đi học nhiều năm ở trường và ở cùng cha mẹ, có ai dạy cho mình yêu là gì, phải yêu thế nào. Và mình lăn ra đường, cứ như một trẻ biết bò để tập yêu, thành ra va vấp, tổn thương cũng là chuyện thường tình
Và cho đến tận bây giờ tôi mới thấy mình không hiểu chính mình ra sao, cố chấp ra sao. Một đứa trẻ bị bỏ rơi từ nhỏ, lúc thì được yêu thương, lúc thì bị lạnh nhạt, có lẽ vì vậy tôi đã hình thành thói quen phòng vệ, không dám thực sự mở lòng với ai chỉ vì sợ, và vì sợ, nên tôi trốn chạy.
Và có lẽ bài học để trở thành một người đàn ông đúng nghĩa, là một bài học của sự cô đơn, một bài học mà không có một ông thầy nào, không một trường lớp nào dạy tôi và càng không có một bài kiểm tra để đánh giá nên tôi sẽ xem bài viết này là kim chỉ nam để nhắc nhớ, vì tôi tin, nó là một bài học theo tôi suốt cuộc đời, không chỉ để đánh dấu mà còn nhắc nhớ mỗi khi tôi cần
Đầu tiên, là bài học về sự kiểm soát bản thân
Một người đàn ông không bao giờ được phép để cảm xúc của mình đè lên người khác, vì mình đã là người trưởng thành, mình phải tự giải quyết cảm xúc của mình. Điều đó không có nghĩa là mình nén lại chỉ với mình, mà đôi khi hoặc thường xuyên, mình được phép giãi bày nó theo cách tự sự và chia sẻ
Đặc biệt, người đàn ông không được phép đổ lỗi cho người khác về lỗi lầm của bản thân, cho dù việc mình gây ra có sự tác động bởi người khác, mà để ý đi, tất cả những hành động chúng ta làm đều có chủ đích, đều bị tác động. Vậy thì rõ ràng, bất kì lúc nào ta đều có cái cớ để đổ lỗi, do tại hoàn cảnh - do tại người này - tại người kia. Nhưng đàn ông, tôi phải học cách thừa nhận mình đã bị ảnh hưởng, và kiểm soát lại bản thân.
Thứ hai, là bài học về sự điềm tĩnh
Một người đàn ông không được phép quá ngẫu hứng thể hiện điều mình suy nghĩ, cảm xúc bộc trực mà đôi khi cần kiềm chế lại. Kể cả là cảm xúc vui, hay cảm xúc buồn, vì bản chất cảm xúc là cảm xúc. Nếu nói một người đàn ông hồn nhiên khi thể hiện việc vui, thì cũng có thể có người sẽ nói tại sao người đó buồn hay giận lại thể hiện ngay. Vốn dĩ khi trưởng thành, ta cần phải giữ, kiềm hãm lại, để cảm xúc được chuyển hóa thành tự sự
Khi đang giận, tôi sẽ học cách nói: Mình đang giận, mình cần vài phút
Khi đang sai mà bị chỉ trích: Mình sẽ nói, mình làm chưa tốt việc đó hoặc Mình sẽ suy nghĩ về nó, lí do tại sao người ta nói vậy
Thứ ba, là bài học về sự suy diễn
Rõ ràng, tôi có một điều xấu ở bản thân là hay suy nghĩ nhiều, nhưng sức mạnh của người đàn ông là ở việc anh ta không suy nghĩ mà chỉ dựa vào những gì nghe thấy, hiểu và nắm bắt
Thứ tư, là bài học về sự thông cảm và tinh tế
Đôi khi tinh tế bị hiểu nhầm là suy diễn, thật ra tinh tế là một dạng sâu sắc hơn của quan sát, khác với suy diễn. Và đó là điều mà tôi đã không hề nắm bắt được.
Và một người đàn ông, phải nhận ra mình phải biết đặt mình vào người khác để cảm nhận góc nhìn của họ, và đôi khi cần phải cảm thông để bỏ qua điều mà họ đã sai, vì ai trong cuộc sống cũng có sai lầm, và cũng vì vậy mà mình biết, khi mình sai, người ta cũng đã cảm thông cho mình
Thứ năm, là bài học về sự rõ ràng và nhất quán
Phải đến khi rơi xuống hố tôi mới nhận ra mình đã thể hiện bản thân mình sai cách để người khác hiểu lầm về những gì mình nghĩ. Rõ ràng, điều mình nghĩ không hề vậy nhưng họ vẫn nghĩ vậy. Vậy rõ ràng nó nằm ở cách mà mình thể hiện, khiến họ nghĩ mình hay thay đổi
Và người đàn ông, phải biết cách thể hiện ra là, tôi nói một là một.Hai là hai. Và điều tôi nghĩ, nhất quán sẽ là vậy. Còn nếu chưa, tôi sẽ khoan vội ra kết luận
Và thú thật, đây là bài học khó nhất với tôi, vì tôi vốn dĩ là mẫu người linh hoạt trong suy nghĩ, luôn thích xem xét lại vấn đề
Thứ sáu, là bài học về sự tôn trọng mà phụ nữ dành cho mình
Tôi cứ ngỡ là khi bước vào một mối quan hệ rồi, ta có thể thoải mái cho thấy con người của mình, quả thật điều đó cũng không sai, nhưng đôi khi ta phải giữ lại một chút gì đó cho riêng mình, sẽ luôn có những khía cạnh mà mình không thể cho đối phương xem, không phải vì mình không muốn mà vì nó cần phải vậy.
Và khi chia tay rồi, tôi mới nhận ra
Níu kéo là sự ngu ngốc nhất mà một người đàn ông có thể làm, vì nó sẽ hạ giá trị của ta xuống. Không hẳn vì ta không còn thương, không nhớ, không đau mà đơn giản vì, ta không nên bước vào cuộc chiến mà ta sẽ đau khổ, đối phương sẽ dày vò, vì phụ nữ khi rời đi, chưa biết họ có quay lại không, nhưng lúc đó họ cần phải đi, ta phải để họ đi
Và tuyệt đối, không được giận phụ nữ. Ta có thể nói:
"Em không nên nói vậy với Anh"
"Anh không vui"
Nhưng không giận hay im lặng với phụ nữ, vì họ là giống loài cảm xúc, và ta là nơi an toàn để họ chia sẻ và dựa vào
Và điều còn ngu ngốc hơn nữa tôi nhận ra, một người đàn ông tuyệt đối không ép buộc phụ nữ. Vì càng ép buộc, người ta càng né bạn và càng không muốn bạn. Và bạn càng khó chịu vì điều đó. Thành ra nếu muốn điều gì đó, từ bây giờ, tôi sẽ thuyết phục.
Và trong khoảng thời gian hậu chia tay, điều ngu ngốc nhất mà tôi làm là cố gắng bù đắp lại những điều mình đã sai, dù thật tâm thì nó cũng đúng thôi
Và bù đắp ở đây không chỉ là vật chất, mà còn là sự chịu đựng, lời xin lỗi vô tận
Và điều đó sai, vì nó làm mất giá trị của bản thân
Và nó không sai vì ta mua sắm vật chất hay xin lỗi, mà nó sai vì mục tiêu của ta là cố gắng thuyết phục họ bằng hạ mình chứ không phải vì ta muốn, và khi ta không muốn thì nó không thật lòng và nếu nó không thật lòng, sẽ có ngày nó sẽ bùng nổ. Nên ta phải có giới hạn cho nó
Người ta có thể thấy bạn hạ mình, nhưng về lâu dài, người phụ nữ sẽ không tôn trọng bạn vì những gì bạn làm, vì bạn không có tiếng nói và lòng tự trọng
Và một mối quan hệ sẽ không lâu bền, khi một bên phải chịu đựng bên còn lại quá nhiều
Và một người đàn ông nhẫn nhịn nhưng có giới hạn, biết lên tiếng sau đó, là một người quan tâm đến người còn lại
Nhưng một người chỉ biết nhẫn nhịn mà không có giới hạn, là một người đàn ông yếu
Nhưng một người chỉ biết nhẫn nhịn mà không có giới hạn, là một người đàn ông yếu
Thứ bảy, là bài học về cách đối xử trân trọng với người phụ nữ
Tôi nhận ra sự ngu ngốc nhất của tôi là không biết cách thể hiện và chiều chuộng cô gái của mình, cũng vì tôi quá khô khan
Thay vì lắng nghe, đồng hành với cảm xúc của cô gái thì tôi chỉ biết phán xét
Thay vì chiều chuộng cô gái điều mà cô ấy cần thì tôi lại chỉ chiều chuộng cô ấy với thứ mà tôi cho là cô ấy cần
Và người phụ nữ, cần nhất là sự săn sóc, thời gian riêng tư, sự động chạm yêu thương thật lòng và những món quà ý nghĩa
Và người đàn ông, chỉ cần tinh ý một chút, sẽ thấy những khát vọng của họ luôn ở đó, đôi khi yếu ớt, đôi khi bùng dậy
Thứ tám, là bài học về sự tha thứ và ranh giới
Là đàn ông, điểm mạnh lớn nhất là sự dung thứ. Không phải bạn dễ dãi, mà bạn chấp nhận tha thứ cho đối phương, để chính bạn cũng không còn giữ trong lòng.
Còn nếu không thể dung thứ, hãy dứt khoát, đừng dây dưa.
Vì nỗi đau, nó không biết nói dối, nó sẽ trở thành vết sẹo, và vết sẹo nhỏ hay to mà do cách mình chăm sóc và chữa lành nó
Và ranh giới chính là thứ vũ khí mạnh mẽ nhất, mê hoặc nhất đi kèm với sự tha thứ nhưng cũng khó duy trì nhất ở đàn ông. Vì khi yêu, đàn ông dễ dàng tuốt bỏ đi ranh giới. Nhưng tôi nhận ra, khi một người không có ranh giới, cũng giống như một người không có lãnh địa. Và khi đó, ai cũng có thể ra vào tùy nghi.
Thứ chín, là bài học về mẹ và bạn gái
Đây có lẽ là bài học khó nhất, nhưng cũng dễ nhất, vì đây là 2 người phụ nữ mà ta thương nhất, một người đàn ông cần nhất
Ta không thể mất mẹ mà bên bạn gái
Nhưng ta cũng không thể mất bạn gái - người có thể là vợ ta mà chỉ có mẹ cũng không đúng vì mẹ dù là người phụ nữ đầu nhưng không thể tiếp tục bước tiếp cuộc đời cùng ta mãi, ta phải trưởng thành và bước tiếp cuộc đời của mình
Vì thật ra mẹ luôn xem ta là người đàn ông mà mẹ bảo bọc, vì thế khi một cô gái khác đến và cướp người đó đi, người phụ nữ là mẹ sẽ không thích
Nhưng ta phải khiến mẹ tôn trọng quyết định đó, rằng ta đã trưởng thành và chịu trách nhiệm với những gì mình làm
Và cũng để người phụ nữ hiểu hơn là nếu cô ấy yêu ta, cũng hãy thương hơn và thông cảm hơn cho người mẹ
Vì bản chất của dung hòa, không phải là chấp nhận, mà là hiểu hơn và thông cảm hơn.
Và người đứng giữa là ta nên học cách đàm thoại với mẹ và bạn gái theo cách tinh tế hơn, không đá xoáy hay chọc ngoáy người còn lại với đối phương
Thứ mười, là bài học về vai trò trong một mối quan hệ
Và đây có lẽ là bài học riêng tư dành cho tôi, vì tôi tin mỗi cặp đôi sẽ có một cán cân khác nhau. Nhưng đối với tôi, trong một mối quan hệ:
Người đàn ông nên để phụ nữ yêu mình nhiều hơn, không phải vì mình không muốn yêu cô ấy nhiều hơn mình có thể, mà vì đàn ông giữ một vai trò lí trí để bảo vệ cảm xúc và dẫn dắt cô gái, vì người phụ nữ là người đóng vai trò cảm xúc trong một mối quan hệ
Và chỉ khi đó, người đàn ông mới bảo vệ được cho người phụ nữ
Đây có lẽ là bài học riêng tư mà tôi chỉ dám nói với bản thân
23/11
1:03 PM
Thien

0 Nhận xét