Cách để phân biệt một tác phẩm không được tạo ra hoặc tham gia của ChatGpt trên thế giới hiện nay là đánh dấu tick AI vào dưới tác phẩm, có thể là định dạng chữ - chuyển động ảnh liên tục hoặc ảnh. Nhưng được bao nhiêu phần trăm sẽ có ý thức tự gắn vào, vì lịch sử con người đã chứng minh chúng ta rất thích gian dối.

Nguồn ảnh: Forbes

Nếu cách đây vài năm, cần có một tool để viết ra gì đó hoặc chỉnh sửa gì đó là điều phi thường thì bây giờ nó lại trở nên rất phổ biến, đặc biệt trong giới văn phòng liên quan đến chỉnh sửa nội dung chữ. Điều đó làm giảm đi khối lượng công việc đáng kể và tự động hóa các bước làm việc mà lại đạt được hiệu suất cao hơn. Nhưng tiềm năng của nó không dừng ở đó mà còn là tạo ra chuyển động ảnh - ảnh tĩnh, chỉnh sửa ảnh, thiết kế logo, tích hợp vào trả lời tự động, tạo ra trợ lý cá nhân hoặc thậm chí thời điểm bài viết này bạn đang đọc, nó đang tiến đến gần vào tích hợp để có thể tương tác theo dạng giọng đọc hoặc chữ viết để trả lời khách hàng theo dạng bán lẻ - thậm chí là giúp người dùng thao tác trên browser của người dùng - thiết kế web trong vòng 15 phút và trong tương lai sẽ có khả năng xóa bỏ đi rất nhiều đầu việc, nhưng cũng tạo ra rất nhiều đầu việc khác theo tỉ lệ 10:1 - mất 10 tạo ra 1.
Nhưng khủng khiếp hơn là khi cái dữ liệu khủng khiếp đó được tích thành 1 con chip, và đóng góp vào 1 bộ não, dưới bộ não đó là 1 con robot dạng humannoid. Nếu ngày trước robot là 1 khái niệm quen thuộc nhưng bị bó buộc bởi giới hạn của dữ liệu và trí tuệ thì ngày nay dữ liệu đã vượt mọi rào cản định dạng từ chữ, số, biểu đồ, kí tự hay thậm chí là dạng sóng để chuyển đổi thành dữ liệu để AI có thể hiểu. Quan trọng hơn nữa là, cơ chế self-correct và self-learn của AI thông minh hơn rất nhiều lần so với con người, và chưa bao giờ hết, kỉ niệm của con người lại đi nhanh - đi xa đến thế này. Nếu ngày trước cứ vài 5 10 năm ta mới cảm thấy được sức nóng của sự thay thế trong thị trường lao động hoặc choáng ngợp bởi 1 phát minh có ảnh hưởng lớn thì bây giờ, con số 6 tháng là tiêu chuẩn để AI ra mắt 1 thứ mới, và chưa biết khi nào thì sẽ đạt its extent. 
Nhưng cũng phải phân định rõ sự tiến bộ về mặt chiều sâu và chiều ngang, những gì chúng ta cảm thấy mới mẻ và choáng ngợp chủ yếu là bởi những áp dụng của công nghệ AI đã có sẵn vào các thứ mà chúng ta chưa tưởng tượng ra được, nó là về chiều ngang. 
Nhưng trong giới AI, thứ người ta đang đua nhau để đạt được, là trí tuệ AGI - định dạng chiều sâu, thứ vượt qua khỏi tầm kiểm soát của con người.
Các ông lớn của AI lo sợ (hoặc không), Cha đẻ của AI lo sợ (hoặc không), bạn cũng lo sợ (hoặc không), tôi cũng lo sợ (hoặc không)
Lí do tất cả chúng ta e sợ, tôi nghĩ rằng nó nằm ở bản chất chúng ta không thể kiểm soát nó nữa, nếu một bộ não của OpenAI nằm ở nhà máy AI, trong đó phần lớn bộ não nằm ở khu chứa bồn dữ liệu, các chip đắt đỏ nhất để vận hành cùng khối lượng nước đủ lớn để tản nhiệt các prompt liên tục từ trên thế giới thì khi đã có AGI, chúng sẽ vượt ra khuân khổ trí tuệ được bồi đắp bởi dữ liệu được cung cấp. Chúng sẽ tìm về những dữ liệu không được cung cấp, bị cấm, cố gắng truy cập vào những dữ liệu bí mật của các quốc gia, cố gắng hiểu bản chất phức tạp và động cơ của con người và cố gắng bắt chước, tệ hơn là chúng sẽ thao túng hoặc bị ai đó sử dụng để thao túng phần lớn con người bởi tài thuyết phục, thông tin giả. Và điều đó bắt nguồn phần lớn từ cái gọi là "Tỉ lệ phụ thuộc của cá nhân vào AI"

Tôi giả định thuật ngữ như vậy, và đặt trong bối cảnh tôi tưởng tượng là trong tương lai, các thế hệ đã sinh ra trước thời đại AI sẽ có bộ brain đủ mạnh hơn - đủ khả năng phản biện hơn để check facts, đối chứng, suy nghĩ và sáng tạo. Thời đại của chúng ta vẫn là thời đại sử dụng AI. Nhưng thời đại của con chúng ta, của cháu chúng ta, đó sẽ là thời đại của phụ thuộc AI. Vì sao lại vậy, vì sản phẩm AI đã tràn ngập và phủ sóng trong đời sống loài người hiện đại sắp tới, từ không gian mạng trong công sở - tại nhà - tại cafe, cho đến vật lý như robot ở quán ăn, chỗ làm,nhà máy, tại nhà, tại trường. Tất cả các doanh nghiệp nhận thấy tiềm năng của AI đều sẽ áp dụng chúng, và đó là điều bắt buộc để họ tồn tại và phát triển. Tưởng tượng tất cả đồ gia dụng, xe cộ, máy móc trong nhà, công sở đều là của AI, đều bắt chúng ta tương tác với AI. Nhưng vấn đề là chúng tâ đã sinh trưởng trong thời đại trước AI, nên chúng ta hiểu thế giới không AI là như thế nào, chúng ta hiểu và đã từng có kinh nghiệm xử lí các vấn đề không cần đến AI. Nhưng những đứa trẻ sinh trưởng trong thời đại này, chúng sẽ tưởng AI đã luôn có ở đó và là 1 phần của cuộc sống, vì thế việc chúng nghĩ rằng phụ thuộc vào AI sẽ là chuyện chắc chắn và dĩ nhiên, điều đó đặt ra 1 thách thức rất lớn cho loài người mà trách nhiệm lớn nhất nằm ở Bậc cha mẹ và Bậc Giáo Dục. 
Không cần nói xa xôi, một ví dụ thực tế rằng, lúc nhỏ tôi đã từng tiếp xúc nhiều với côn trùng và động vật, tôi được đi sở thú, được nhìn và chạm vào chúng vì thế khi nhìn những động vật khác, tôi không có cảm giác sợ, kể cả bây giờ sống trong thành phố đã thay đổi bớt cây mà tràn ngập tòa nhà cao tầng. Nhưng những đứa nhỏ sinh trưởng trong một thành phố hiện đại, được trang bị với hệ thống thiết bị thông minh tràn ngập nhà và nội thất - nhà được thiết kế chống côn trùng. Và dĩ nhiên, với lịch trình học tập bận rộn để bắt kịp bạn bè, chúng không được đi dã ngoại ở công viên, sở thú hay biển. Và kể cả có đi chơi dã ngoại, chúng cũng sẽ được ở trong những resort cao cấp tiện nghi với hàng cây được cắt tỉa và đảm bảo không có côn trùng. Vậy liệu chúng có sợ côn trùng và động vật lạ hay không, câu trả lời này tôi nghĩ rằng bạn đã có.
Và vấn đề này là vấn đề đang xảy ra, những đứa nhỏ lớn lên thành người lớn, nhưng chúng sợ thiên nhiên, và khi chúng sợ, chúng không thể yêu thiên nhiên, hay nói dễ hiểu hơn, chúng rất khó để kết nối với thiên nhiên. 
Và bây giờ đây, chúng ta còn phải tiếp tục đương đầu với 1 thách thức mới, đảm bảo rằng chúng ta không mất công ăn việc làm trong thời đại này và còn phải giáo dục thế hệ mới cách sử dụng và tương tác với công nghệ AI
Quay trở lại sự lệ thuộc, Tôi tưởng tượng rằng, một đứa trẻ bây giờ khi muốn tìm hiểu về một vấn đề, nếu chúng không có cơ chế phản biện, chúng sẽ đặt câu hỏi mang tính bị động, giả như " Máy bay là gì", chúng sẽ được giới thiệu về khái niệm máy bay, năm được phát minh, bởi ai và các cơ chế. Nhưng chúng sẽ không bao giờ đặt câu hỏi kế tiếp như là: Tại sao lại gọi chúng là máy bay và làm thế nào để phân biệt máy bay và ô tô có cánh vì ở thời đại của chúng, chúng mặc nhiên 2 thứ này tương tự và gần như nhau.
Và ngay cả chúng ta cũng vậy, trong bối cảnh thách thức khiến chúng ta phải sử dụng được AI, chúng ta học cách sử dụng mà quên kĩ phòng vệ và kĩ năng phản biện. Lâu dần, chúng ta sẽ quên đi việc tra cứu thông tin và tìm hiểu lại sự thật mà dần dà tin vào thông tin do AI cung cấp. Nếu như ngày trước, thế hệ ông bà hay la con trẻ rằng tại sao cứ lên mạng search và tra cứu thông tin mà không đọc sách để tìm hiểu thì ngày nay chúng ta sẽ la mắng những đứa nhỏ rằng tại sao đọc thông tin do AI cung cấp mà không chịu search thông tin trên google để đối ứng. 
Và điều này còn cộng hưởng bởi những nội dung số ăn liền mà chúng ta tiêu thụ, nếu như thế hệ trước đó đã từng sống qua thời đại trước AI, chúng ta sẽ có cơ hội và hiểu biết rằng nội dung dài là thế nào thì thế hệ ngày nay, việc được tổng hợp thông tin, theo dõi 2 thông tin trong cùng 1 thời điểm mà lại rất ngắn trở nên rất quen thuộc, và đối với chúng, đó là tiêu chuẩn.
Và lúc đó nơi làm việc - chánh phủ - hệ thống kiểm soát thông tin sẽ đánh giá và phân loại con người dựa trên mức độ làm việc của não, mức độ hiểu của não và thậm chí làm đo lường và dự đoán được chúng thông qua lịch sử những gì chúng ta xem, và rất có thể là họ dùng nó để kiểm soát chúng ta. 
Tất cả những thứ này, không mới, chỉ là chưa bao giờ hơn cả, nó đang đến gần với sự thật cuộc sống chúng ta thế này.
"Brain Root" và "Dependent rate on ChatGpt" là các khái niệm mới, nhưng sớm hay muộn chúng sẽ được thảo luận trên quy mô rộng hơn, trong đời sống dân sự của chúng ta.

Và chưa bao giờ gấp rút như lúc này, sự đổi mới và bắt kịp lại cần thiết hơn cả.

Bài viết thuộc sở hữu của Trần Duy Thiện (Không có can thiệp của công cụ AI)
Nếu muốn sao chép bài viết , vui lòng liên hệ tác giả hoặc đính kèm tên trước khi đăng bài. 
Please ask for permission if you want to copy my post 
Email: thien.tran.peter@gmail.com