Một buổi sáng choàng tỉnh giấc, vì những giấc mộng khó ngủ
Nên tôi vội xuống lầu và hớp ngay 1 ngụm từ cốc nước ấm từ chiếc máy nóng lạnh. Sự sảng khoái chạy dọt khắp sống lưng, bỗng nhiên lòng tôi nhẹ xuống.
Có lẽ lâu rồi tôi chưa cảm nhận được sự bình yên nào lớn đến vậy, dù chỉ là một khoảnh khắc
Và cũng như Johnny Trí Nguyễn nói, những người mới thực hành tỉnh thức sẽ không thể nắm bắt nó nhanh và thật ra ai trong chúng ta đều đã trải qua cảm giác đó, dù khoảnh khắc ngắn ngủi.
Và nó làm tôi nhớ đến sự bình yên thời điểm lockdown, có vẻ sự bình yên đó là của riêng tôi. 
Và tôi nhận ra, thật ra, hạnh phúc rất đơn giản là mình chậm lại


Thở thật đều, lắng nghe những âm thanh bên cạnh, để ý hơn để những người xung quanh mình và chậm lại, vững vàng một chút lại.
Một sáng sớm, nhìn ra ban công với ánh mai sớm, nó làm lòng tôi chùng lại. Và càng nhìn mặt trời lên cao, lòng tôi càng xuyến xao vì những khoảnh khắc ấy, tôi đã bỏ lỡ. Thiên nhiên có thể đẹp vậy sao, và tôi đã đánh mất chính mình bao lâu rồi
Và cả những tiếng chim hót tưởng chừng như bình thường thì nay lại xăm xở hơn bình thường
Tôi để ý đến cả những bước chân đều của mình, tiếng cốc chạm vào bàn, tiếng thở, tiếng đồng hồ răng tí tách
Quá trình chữa lành của tôi, tôi không gọi đó là tỉnh thức
Và tôi cũng không nghĩ rằng mình sẽ đào sâu vào nó ngày một ngày hai
Nhưng tôi tin nó có màu sắc của điều ấy

Lòng mình nhẹ thêm một chút, nhẹ thêm một chút.

Tỉnh là tỉnh dậy, thức là thức giấc. Nhưng không phải khỏi một cơn mộng mị mà là những điều còn vấn vương

07/12/2025
Thien