Để xem nào...
Câu trả lời là tùy thuộc vào cách bạn nhìn nhận nó như thế nào!
Có thể bạn tin hoặc không mà phải tin vì nó được dẫn chứng số liệu từ một trang báo uy tín của Việt Nam là lượng tiêu thụ mì gói Việt Nam trên mức đầu người đã chính thức vượt qua Hàn Quốc, so sánh con số là 87 gói của Việt Nam với 73 gói của Hàn Quốc, một con số tự hào, nhỉ?
Sẽ có nhiều luồng ý kiến khác nhau về vấn đề này, dĩ nhiên rồi, thứ gì đó to lớn mà không chịu nhiều sự mổ xẻ, mì gói cũng giống Sơn Tùng, cũng chịu nhiều tai tiếng mà kiếm về cũng không ít tiền. Đã từ lâu ở Việt Nam, mì gói đã bị xem là cái gai trong mắt báo chí hoặc các trang truyền thông chính thống lẫn ba xu với cái mác không lành mạnh cho sức khỏe hoặc có hại cho tim mạch, mà quả thật các trang ấy cũng lạ, một mặt thì bảo là mì gói hoặc sản phẩm chế biến hoặc siêu chế biến không tốt cho sức khỏe mà mặt khác họ vẫn quảng bá cho sản phẩm ấy. Còn người dùng thì sao, phải nói là mì gói cũng như mì chính (bột ngọt), người tiêu dùng luôn nói: "Thôi, ăn ít thôi, không tốt cho sức khỏe." 
Vậy thế nào lượng tiêu thụ mì gói ở Việt Nam vẫn đạt đỉnh, điều gì khiến con số thực tế luôn khác với phản ứng của người tiêu dùng?
Đó là bởi vì thực tế cho thấy mì gói rất tiện lợi, giá thành hợp lí và thay thế cơm bữa, đặc biệt trong tình cảnh vật giá leo thang, người ta lại ưa chuộng mì gói hơn. Và cũng vì thế, từ đây, bi kịch xảy ra!
Người ta nghĩ rằng một bữa ăn với trứng ốp la, rau luộc và cơm trắng sẽ không tiện bằng một bát úp mì gói không phải vì thời gian nó nhanh hơn (mà cũng có thể), mà thực tế cho thấy nếu người ta chọn vậy thì lí do chính yếu vẫn vì họ thấy giá tiền rẻ hơn dù hai bữa ăn đó cách chế biến và giá thành không hề chênh lệch bao nhiêu. 
Bi kịch ở đây là người ta nghĩ rằng mì gói có thể thay thế cơm trắng và các loại protein và cũng vì thế từ đây, sự biến chất của mì gói đã được hình thành.
Quay trở lại thảo nguyên ngày mà mì gói được tạo ra, trong căn bếp xó xỉn nho nhỏ của bác Ando Momofuku, bác là người Nhật gốc Đài Loan, người tạo nên món mì gói mà ngày nay chúng ta thưởng thức, đã phát minh ra chúng với tâm thế đem đến sự tiện lợi mà chưa nghĩ đến giá thành của chúng. Mày mò trong cái kho bếp sau nhà hơn một năm để nghĩ về dây chuyền tạo nên một thực phẩm có ảnh hưởng đến loài người, bác Ando đã nghĩ đến một giải pháp để giúp thực phẩm trữ còn lâu hơn ủ muối (vì trước đó ủ muối được xem là giải pháp tối ưu để trữ thực phẩm), đó chính là chiên. Bác phát hiện ra khi chiên mì sẽ giúp mì còn trữ được lâu hơn nữa, và từ đó việc phục vụ cho nhu cầu ăn uống của người Nhật trong và sau chiến tranh thời kỳ đó, đặc biệt là binh lính Nhật, trở nên dễ dàng hơn. Và bạn biết không, một sự thật thú vị là mì gói thời điểm đó đắt hơn mì tươi tới tận 3-5 lần vì tính tiện lợi đấy!
Nơi bác Ando tạo ra mì gói (bác gọi là xưởng, thật ra chỉ là một gian phòng sau nhà của bác)

Dần dà, tính tiện dụng và nền văn hóa chuộng mì sợi của cả châu Á khiến mì gói từ Nhật Bản lan dần sang Trung Quốc, Hàn Quốc và các nước Đông Nam Á, rồi xuất khẩu sang Mỹ, Pháp, Anh Quốc và Âu châu, sau này còn đặt hẳn cả xưởng sản xuất và thậm chí có những thuyền nhân (người tị nạn) từ những quốc gia này sang đó lao động rồi định cư, sau này có vốn mở kinh doanh hãng mì thậm chí còn làm lại các nhãn hiệu hoặc hương vị các loại mì nổi tiếng trên chính các quốc gia Tây Phương đấy! Phải nói rất tự hào về mì gói.
Nói đến đây sẽ thấy mì gói được ưa chuộng vì tính tiện lợi sau đó vì chính tính tiện dụng của nó mà giá thành được giảm vì theo quy tắc kinh tế rất căn bản là khi thứ gì đó được sản xuất nhiều thì giá thành nó sẽ cạnh tranh hơn, có phải không nào! Nói dễ hiểu hơn, mì gói trở nên nổi tiếng nhờ ưu điểm nhanh chóng và rồi từ đó giá thành được giảm giúp nó càng được ưa chuộng hơn, vậy có thể nói, đó là mối quan hệ nhân quả giữa ưu điểm dẫn đến tính ưa chuộng và ngược lại. Vậy để làm rõ giá thành của mì gói, tôi kết luận, sự rẻ tiền của sản phẩm mì gói, thực chất, không phải đến từ việc chế biến ẩu tả hay quy trình nghèo nàn mà thực ra đến từ việc tiện lợi và chiếm lĩnh thị trường của nó.
Mô hình một li mì Cup Noddles của Nissin - đế chế mì gói số một thế giới

Vì sao tôi lại cần nói ý trên, vì rất nhiều người cho rằng mì gói độc hại vì nó rẻ tiền trong khi sự thật lại khác rất nhiều. Để nói chuyên sâu hơn về mì gói, hãy nói về quy trình. Ban đầu, mì gói chỉ có công nghệ chế biến giữ lâu bằng dây chuyền: làm bột, nặn bột, làm thành hình sợi, hấp để ráo rồi chiên lên, giảm độ ẩm và đóng gói sản phẩm thì nay các quy trình có thể sẽ phức tạp hơn hoặc khác đi tùy thuộc vào gia vị, dây chuyền sản xuất, bên cạnh đó vẫn có thêm một loại chế biến nữa là mì sấy khô hay nói dễ hiểu hơn trên thị trường là, mì không chiên. Mì không chiên đắt tiền hơn mì chiên nằm ở khâu sấy vì nó tốn thời gian (mì chiên chỉ tốn khoảng 2-3 phút trong khi công đoạn sấy khô của mì không chiên lên đến 30-40 phút), cũng vì thế, mì không chiên được quảng cáo là mì lành mạnh hơn và giá tiền dĩ nhiên là đắt hơn. Nói tiếp, việc liệt kê ra các khâu quy trình sản xuất nhằm cho bạn thấy rằng thực ra mì gói có công nghệ và dây chuyền rất rõ ràng, vậy vì sao người ta vẫn cứ thắc mắc về nó?
Câu trả lời là nằm ở chất phụ gia. Cụ thể là ở quy trình nguyên liệu và trộn bột ở những bước đầu tiên, người ta sẽ muốn biết là nhà sản xuất có thêm E102 ( chất tạo màu) quá mức quy định hoặc nasa R102 (chất bảo quản) nhiều không, và câu trả lời này nằm ở chính việc các bạn lựa chọn và tin dùng dựa trên sư minh bạch, rõ ràng của nhà sản xuất. Gần đây, Có rất nhiều bài báo đưa tin về Acecook rằng nhiều lô hàng sản phẩm của thương hiệu bị từ chối bởi Âu Châu, có thể đúng hoặc cũng có thể là một đối thủ ở phía sau đang truyền thông "bẩn" họ, dù vậy phải nói rõ Acecook là một trong những ông trùm mì gói số một của Việt Nam và là một trong những hãng sản xuất mì ăn liền hàng đầu ở Nhât Bản. Việt Nam thì không ai là không biết đến Hảo Hảo, thậm chí thời điểm tôi viết thì giá một gói Hảo Hảo còn rẻ hơn một gói mì giấy Miliket vốn dĩ được định danh là gói mì rẻ tiền nhất.

Một câu trả lời khác nữa cho việc có thể người ta nghĩ rằng mì gói độc hại nằm ở khâu chế biến món ăn. Thứ nhất là người ta thường hay úp mì, đơn lẻ. 

Người ta úp mì gói với trứng, tôm, hành giá hẹ hoặc với các loại rau củ quả, nếu cuộc đời tuyệt vời thế thì thế giới đâu có dễ bị tim mạch hay xung đột thế nhưng, người ta vì sự tiện lợi của chính họ chứ không phải của mì gói, họ úp mì đơn lẻ, một mình. Nghĩa là, họ chỉ ăn đơn độc một gói mì, cho buổi sáng, buổi trưa hoặc buổi tối, thậm chí là khuya.
Thật đơn sơ, phải không nào! Mà cũng có xem là độc hại nữa! Vì sao?
Vì thiếu chất!!

Đúng là mì gói rẻ tiền hơn những mặt hàng khác, mà quả thật phải xem lại vì nay có nhiều loại mì như mì nhập khẩu từ nước ngoài hoặc hương vì đặc biệt thì giá tiền nó không rẻ chút nào, thì, không có nghĩa là ta được phép chế biến nó đơn lẻ.

Quả thật các giá trị dinh dưỡng có trong mì là không nhiều, nếu không gọi là nghèo nàn, cũng như mì tươi, ta không thể trụng một vắt mì và ăn không được, ta phải có rau củ lẫn thịt tôm để ăn cùng với mì gói, đó mới gọi là một bữa ăn hoàn chỉnh. Bất kể là mì xào hay mì nước, nó chỉ là một phần trong một bữa ăn và những người ăn mì đáng lẽ phải có trách nhiệm với điều đó!
Lí do tiếp theo mà tôi nghĩ ít ai để ý đó là nằm ở khâu chế biên mì gói. Hẳn ai cũng rõ trong một gói mì thì sẽ có vắt mì và một vài bịch vị gia để thêm màu, mùi cho mì và từ đây lại có một bi kịch nữa xảy ra! Vì sao? 

Vì người ta thường hay đổ luôn cả gia vị vào nồi nước sôi sùng sục kèm mì trong đó hoặc chế thẳng nước sôi với nhiệt độ quá mức cho phép đối với phụ gia vào chính nó, có thể bạn biết hoặc chưa thì ở nhiệt độ quá mức cho phép, mì chính hay bột ngọt có trong vị gia của mì sẽ biến thành một chất hóa học khác, có thể gây hại cho bạn. Vậy ở đây, bạn sẽ nói, đấy thấy chưa, mì có tốt lành gì đâu, cứ tưởng mua là về ăn liền, đây còn bắt phải chế biến này nọ!
Thật khó để trả lời mọi câu trả lời, dù vậy tôi có thể tóm gọn như cách tôi hay làm là cái gì cũng cái giá của nó, thật ra mì gói đã đem lại sự tiện dụng và tuyệt vời nhiều hơn ta tưởng rất nhiều, dù vậy quả thật là đúng là nó vẫn có tác hại liên quan đến tim mạch, thận và các bộ phận khác của cơ thể vì thế tiêu dùng có liều lượng và với cách chế biến lành mạnh mà tôi đã đọc từ một bài báo khoa học thì bạn hoàn toàn có thể ăn mì gói trường niên và giai lão bách thọ như bác Ando Momofuku, có thể bạn biết hoặc chưa thì ông Ando đã sống đến hơn 90 tuổi cho đến khi mất, khi được hỏi trong một bài phỏng vấn về bí quyết sống thọ bởi một nhà báo, ông trả lời là bí quyết của ông đơn giản là làm việc thoải mái và ăn một gói mì gà (vị mì ăn liền đầu tiên trên thế giới) mỗi ngày. Vậy đấy!
Cách nấu mì đúng cách là:
Nếu bạn nấu mì với nồi sôi với nhiệt độ cao: Tốt hơn hết bạn nên luộc mì trước 1 lần, đem mì đi vắt nước và nấu một nồi nước khác, tốt hơn hết bạn nên nấu đúng lượng nước mà nhà sản xuất chỉ định để có được trải nghiệm đúng như nhà sản xuất đã đo lường hoặc không bị ảnh hưởng vì nếu bạn cho ít nước thì lượng muối tiêu thụ có thể nhiều hơn. Ngoài ra, việc nấu một nồi nước khác giúp bạn loại bỏ phần chiên trong mì ở nồi nước trước đó nhằm giảm chất béo. Đổ bớt đi một nữa hoặc 1/4 lượng muối, không nên quá 1/2 vì mì sẽ bị lạt đi rất nhiều, sẽ giúp bạn tiêu thụ lượng natri lẫn phụ gia ít hơn, ngoài ra khi chế biến trên nồi nước thì nên để sôi mì lẫn nước trước khi nêm, nghĩa là sẽ đợi đến khi tắt bếp, chín và đợi nó bớt nóng một chút rồi hẳn cho gia vị vào sau vì khi đó gia vị sẽ được thêm vào ở nhiệt độ không quá nóng, không làm gia vị biến chất.
Còn đối với việc úp mì vào tô: thì hãy đợi nước chế vào tô, chắt nước đi để cọng mì bớt đi phần béo và chiên dầu, thêm nước mới, đợi đỡ nóng một chút rồi mới thêm gia vị.
Nếu món bạn đang nấu là mì khô thì hãy cân nhắc trụng mì trước cũng như gia giảm đi lượng muối trong bịch. 

Vậy mì có dinh dưỡng không?
, nếu bạn đang chế biến đúng cách theo khoa học sẽ giúp bạn có một bưa ăn sáng tiện lợi, gọn gàng và đủ dinh dưỡng cũng như tạo nên được giai điệu hằng ngày cho cuộc sống của bạn thêm thú vị. Việc được ăn ngon, đầy đủ là nhu cầu của tất cả mọi người mà, có phải không nào?

Dù vậy, với việc ngày càng thêm nhiều nhà sản xuất mới, thị trường phình to với lợi nhuận cao ngất ngưởng, hiếm có việc không ai không bất chấp lợi nhuận từ việc gia giảm dây chuyền sản xuất hoặc giảm đi chất lượng để có thêm lợi nhuận. Vì thế, với tâm thế đó, tốt hơn hết, bạn vẫn nên lựa chọn một nhà sản xuất mì mà bạn tin tưởng, có thể là một thương hiệu lớn, thương hiệu bền vững, hoặc nổi tiếng từ quốc gia đáng tin cậy. 
Gọn gàng lại, mì gói có thể độc hại hoặc dinh dưỡng, cũng giống hàng tỉ những cặp đôi yêu nhau trên đời, khi mới bắt đầu có thể rất đẹp và sau đó trở nên như xấu xí hoặc ngược lại, nghĩa rằng chúng ta phải còn xem xét nó bởi góc độ của chính mình chứ không chỉ bởi báo chí đồn thổi. Vì vậy, tôi biết một điều là, trong tương lai, tôi vẫn sẽ tiếp tục dành tình yêu cho mì gói, như cách tôi chia sẻ niềm yêu thương đến cho mọi người!
From Thien
Nguồn báo chí:
Nguồn ảnh: Wikipedia

Bài viết thuộc sở hữu của Trần Duy Thiện
Nếu muốn sao chép bài viết, vui lòng liên hệ tác giả hoặc đính kèm tên trước khi đăng bài.
Please ask for permission if you want to copy my post
Email: thien.tran.peter@gmail.com