Hiếm có lúc nào tôi có đủ thảnh thơi như vậy để viết bài viết này, đáng lẽ nó đã là một bài viết khác, nhưng có lẽ là định mệnh, thành ra bây giờ đã là 11h hơn và tôi đang viết một bài khác để thể hiện điều mình suy nghĩ.
Và tôi, nhận ra nhiều điều hơn để kể,...
Tôi đã mắc nhiều sai lầm sau chia tay, cũng phải vậy, vì một thời gian dài đã gắn bó và sự gắn kết sâu đậm khiến người ta còn nhiều dư vị
Cũng giống như ăn món ăn mà mình còn nghe mùi hương từ miệng vậy, chỉ khác là tôi đã ăn nó trong nhiều năm
Tôi níu kéo, đầu tiên
Và tôi nhận ra, nó không sai, nó là cảm xúc đầu tiên mà một người khi chia tay, không hiểu lí do mà cố gắng hàn gắn
Thứ hai, Tôi chỉ trích
Và nó cũng không sai, vì không ai có cảm xúc chất chứa mà không được giãi bày. Nhưng đôi khi cái chỉ trích nó vượt giới hạn, và đó là lí do nó gọi là chỉ trích. Đáng lẽ, nó chỉ nên được gọi là giãi bày
Thứ ba, Tôi so sánh
Nó lại càng sai, vì tình yêu không phải trò chơi đối kháng, dù ban đầu thời điểm cưa cẩm thì nó có vẻ có cảm giác đó - đặc biệt với đàn ông. Nhưng đối với phụ nữ, nó chưa bao giờ là trò chơi đối kháng, chưa bao giờ. Và trong trường hợp của tôi, sau chia tay, tôi lại càng sai và càng cố chứng tỏ mình, tôi càng cho thấy, mình trẻ con hơn bao giờ hết. Nhưng tôi cũng tha thứ cho chính tôi, vì nó thuộc về cảm xúc của tôi và vì đó là lần đầu, quan trọng hơn hết là tôi nhận ra nó và không để lặp lại
Và tôi là kiểu người học hỏi từ sai lầm của mình rất nhanh, trộm vía!
Tôi nhận ra, quan trọng là mình biết, mình đã sai và mình sẽ sửa
Và tôi học cách hiểu được ngôn ngữ và ý tứ của người khác tinh tế hơn
Và tôi học được cách thể hiện cảm xúc của mình vào thời điểm phù hợp hơn
Và tôi học được cách quan tâm người khác hơn về mặt cảm xúc
Và tôi học được cách kiềm nén cảm xúc lại cho chính mình tốt hơn
Và tôi học được cách điềm tĩnh hơn
Và tôi học được cách tha thứ và cho đi mà không cần nhận lại
Và tôi học được cách tôn trọng giá trị của đối phương hơn
Và tôi học được cách trở thành một người đàn ông là như thế nào
Và tôi cũng hiểu được cái giá để trở thành một người đàn ông là gì, và từ bây giờ, có lẽ chu trình đó không thê quay lại, tôi sẽ không thể trở thành đứa trẻ - trẻ thơ nữa
Và tôi nhận ra, tình yêu không phải là một cán cân, nên đừng cố đi tìm sự cân bằng, vì đôi khi mình phải chịu thiệt thòi, để hiểu được đối phương hơn. Và đối với một người đàn ông, sự thiệt thòi này sẽ được trả lại bằng điều khác
Và có lẽ, tôi đã dần bước đi trên con đường này, và tôi không hề chùn bước, nao nún hay thõa hiệp
Vì ở trong câu chuyện của chúng tôi, cô ấy có những điều như sau
-Sự thờ ơ mà tôi gây ra cho cô ấy trong thời gian dài khiến cô ấy rời xa
-Để cô ấy nhận ra sự thờ ơ của tôi là có thể sửa chữa và tha thứ cho những điều chưa trọn vẹn, chưa kiên nhẫn của cô ấy và cũng để cô ấy chấp nhận chính những điều sai ở bản thân mình
-Và để quan sát sự trưởng thành về mặt cảm xúc ở tôi
-Để cả hai nhìn nhận lại sự quan trọng của đối phương và cảm xúc của bản thân
-Để cô ấy chấp nhận rằng mình đã sai và cần chủ động xin lỗi tôi. Và nó tốn thời gian vì chấp nhận bản thân sai trái là điều khó chấp nhận nhất vì ta thường chối bỏ nó
Và đúng như tiêu đề, khi tình yêu tổn thương, ta sẽ đau đớn, sẽ mệt mỏi. Nhưng, ta vẫn sẽ tin.
Tin vào một tương lai sáng mà ta vẫn sẽ mỉm cười, dù có đối phương hay không.
20/11/2025
11:10 PM
Thien

0 Nhận xét