Chắc hẳn mỗi người trong chúng ta dù bất kể già , trẻ , lớn hay bé đều phải trải qua quá trình quan sát , học tập và nỗ lực trong cuộc sống. Đặc biệt là trong đời sống hiện đại 4.0 , cái quá trình này lại càng khắc nghiệt hơn nữa vì chướng ngại vật và thách thức không ngừng lớn lên đối với các bạn trẻ thuộc thế giới gen Z và gen Alpha. Và đương nhiên cái quá trình học tập và lớn lên này , các bạn đều đã từng đôi ba lần vấp ngã , có một vài bạn chọn đứng lên để tiếp tục chuyến hành trình mà mình là chủ đôi chân hay người cầm lái vô- lăng của chính chiếc xe mình sở hữu nhưng có người lại dễ dàng buông xuôi để cuộc đời đưa đẩy.

Đừng chán nhé, Dấu Yêu ơi, đừng chán
Đừng cho đời là nhạt nhẽo buông xuôi
Ngước nhìn quanh còn đâu đó nụ cười
Còn những nụ vui tươi trong đời sống

Quả nhiên có thể nói , theo tôi , trong cuộc sống này không có đúng và sai , chỉ có lựa chọn phù hợp hay không phù hợp mà thôi. Và có thể nói chính sự lựa chọn đó chính là bộ lọc để chọn ra bạn có phải người xứng đáng với những điều mà mong muốn hay có thể nói một cách đơn giản : Bạn đã sống hết mình với tuổi trẻ hay chưa ? Và nếu đã hết mình thì bạn đã hết mình như thế nào ?

Chị tôi cũng vậy , chị cũng có một chuyến hành trình tuổi trẻ và bây giờ vẫn đang tiếp tục , và không lôi thôi nữa hãy đồng hành cùng tôi để lắng nghe câu chuyện này nhé các bạn ơi.

Ừ thì để nói về hành trình này , tôi muốn bản thân mình dùng một giọng hết sức là " đời thường.. " để kể cho các bạn nghe về chuyến đi của tuôi. Ủa lộn !! của chị tôi mới đúng. À có thể nói tôi đã là người quan sát và tôi sẽ là cậu em tóm lược ngắn gọn nhất lại cho các bạn đọc nhé.

Quay lại thời điểm lớp 8 của chị tôi , cũng như bao đứa bạn cùng lứa thì chị tôi cũng có một tuổi trẻ cực kì sôi động với một " catologue " những cung bậc cảm xúc từ vui vẻ , hạnh phúc , tươi cười trong thi cử , lễ hội , ngày nghỉ cho đến có bạn trai , người yêu hay chỉ đơn giản là được con bạn ngồi kế bên bao ăn sáng cho đến buồn bã , đau khổ cũng vì trong thi cử hoặc là tình yêu.Vâng, tình yêu là thứ buổi sáng có thể làm bạn vui vẻ, sung sướng nhưng tối đến thì nó " trở quẻ " làm bạn đau khổ và quằn quại. Và có thể nói , nếu những năm học trò của chị tôi là một nồi lẩu và những cảm xúc và những thứ gia vị chính phụ trong món lẩu đó thì chị tôi đã làm ra và đã tận hưởng cái nồi lẩu ngon số một trong cuộc đời của chị mà tôi nghĩ ai cũng muốn nếm qua.
Ừ thì nói " thiệt " là chị tôi học không phải dạng giỏi nhưng chị tôi rất siêng đặc biệt là trong khoảng học tập , vì thế có thể nói năm nào chị cũng đạt được thành tích cao trong lớp học.Nhưng để nói về khoảng thời gian mà bà chị tôi thăng hoa trong học tập thì phải nói vào năm lớp 12 khi mà chị tôi được ôn thi ở lò luyện " Nguyễn Khuyến ". Có thể nói , chị gần như " bế quan tỏa cảng " ở trường để luyện và học thi suốt khoảng thời gian gần tới mùa thi đại học. Và đương nhiên như mọi người biết đấy , quy tắc vận hành của con người ta đã có " Input " thì phải có " Output ". Chị tôi cũng là con người và đương nhiên là sau bao nhiêu ngày ôn luyện vất vả thì chị tôi " Xả " . Xả một cách chăm chỉ và hăng hái còn hơn cả học : nào đi chơi thâu đêm , uống rượu bét nhè cho đến khi hết sức mới thôi.Có thể nói " Output " của chị tôi hoạt động quá sức so với " Input " nên vì thế sau đợt đó chị tôi bị tâm lý. Cái mà xã hội này hay quen miệng gọi là " stress " đó mọi người. Bàn về stress thì có nhiều thứ lắm nhưng mà tóm gọn thì có hai loại cơ bản gọi là : " Stress tốt " và " Stress xấu " thì nếu ta sử dụng nó như một thứ gia vị thúc đẩy thì stress nó sẽ đem lại lợi ích rất lớn cho cuộc sống và ta gọi nó là stress " tốt " còn nếu ta lạm dụng nó thì mọi người biết rồi đấy , cái gì nhiều quá thì sẽ có những tác dụng phụ đi kèm và chị tôi thì nằm ở trường hợp số 2 và dĩ nhiên nó là stress " xấu ". Chị lạm dụng stress như một thứ thuốc hằng ngày và sau một thời gian sử dụng thì chị tôi bị " lờn thuốc " và dĩ nhiên khoảng thời gian đó vô cùng khó khăn với chị tôi. " Không kiểm soát được cảm xúc và hành vi " - Bác sĩ bảo như vậy với phụ huynh của chị tôi.Việc học hành thăng hoa và đạt được thành tích tốt đòi hỏi phải có nhiều tác dụng phụ đi kèm. Quả nhiên tóm gọn lại có thể nói , bất kì việc gì dù nhỏ hay lớn đều có cái giá đánh đổi đi kèm phải không mọi người !!



Và sau đó dần dần , chị tôi cũng hồi phục nhờ vào việc trị liệu , thay đổi lối sống , nỗ lực không ngừng nghỉ của bản thân. Quả nhiên chị tôi đã bước vào đại học một cách không thể tuyệt vời hơn với năng lượng vô cùng dồi dào của tuổi trẻ.Có người từng nói : Nếu bạn không thể sống cuộc đời tuyệt vời của cấp ba thì hãy tận hưởng nó ở đại học. Quả nhiên vậy , chị tôi đã được khóc, cười, hạnh phúc, được khờ dại, ngốc nghếch cho đến thông minh và hiểu chuyện. Các bạn thấy đấy , cuộc sống này nó là một chuỗi những hành trình để ta đi tìm kiếm những giá trị cốt lõi mà nó định hình nên con người của chúng ta. Và trong quá trình ấy , chúng ta phải chọn lấy cái tinh hoa nhất , phù hợp nhất với chúng ta dựa vào "màng lọc cá nhân" của chính chúng ta. Dĩ nhiên , chuyến hành trình này nó không phải đường thẳng các bạn ạ , nó đầy khúc khuỷu, quanh co, đầy rẫy những chướng ngại vật và chỉ những tay lái lụa cừ khôi nhất thì mới có thể chinh phục được những cung đường với độ khó địa hình 5 sao này và tiếp tục quãng đường dài đằng đẵng phía sau. Và nếu chỉ có một dòng chia sẻ được với mọi người thì chị tôi muốn nói là : Hãy là chính mình nhé các bạn !!
Khỏi phải nói luôn , chị tôi ngã và đương nhiên là rất đau.Mà này, không phải ngã một lần đâu mà là rất nhiều lần và mỗi cú ngã đều có độ cao khác nhau và thời gian lành lặn cũng khác nhau. Có cú thì đau " nhè nhẹ " , có cú thì " châm chích " đôi ba bữa thì mới hết sưng nhưng có cú thì ngã " sấp mặt " và có khi phải mất cả tháng thậm chí cả năm trời thì mới hết đau và phục hồi được.Dĩ nhiên sau những cú ngã ấy , nó không mất đi đâu mà nó để lại một vết sẹo để chúng ta nhớ về nó như là một phần quà lưu niệm đó các bạn. Và các bạn biết không, chị tôi bảo là : Cuộc đời này tóm gọn lại là " Quá trình ta ngã và đứng lên và lại tiếp tục ngã và tiếp tục đứng lên.Nó là một chu kỳ lặp lại áp dụng cho tất cả chúng ta.Nó chỉ khác ở chỗ những cú ngã sẽ không bao giờ giống nhau cho những người biết chọn lọc và sửa sai nhưng có thể những cá ngã sẽ lặp lại cho những người không chịu nhìn nhận lỗi sai và cứ tiếp tục rơi vào vòng xoáy lặp lại ấy. Đấy, cuộc sống cũng không phải là quá khó hiểu phải không nào các bạn ơi !!



Và đương nhiên như dòng tiêu đề , ở đây tôi sẽ nói cụ thể hơn về cái cú ngã đau nhất cho đến hiện tại mà có thể nói nó đã " quật ngã " bà chị tôi suốt một năm trời dài đằng đẵng.Có thể nói , khoảng thời gian này vô cùng quý báu đối với chị tôi để chị nhận ra là thì ra đã có lúc mình không " sống " mà chỉ " tồn tại " thôi. Quả thực là vậy , sống không có ý chí và mục đích , làm việc thì chán nản và mối quan hệ với hệ sinh thái chung quanh cũng như " sợi tơ hồng ". " Chán ngấy " và " Tệ hại " là hai từ " nói giảm nói tránh " để mô tả về một năm hậu cú ngã đem lại cho bà chị tôi.Nó tệ hại " hệt " như cú búng tay của Thanos dành cho thế giới " Marvel " chỉ có điều nó khác nằm ở chỗ quy mô của cú búng tay thì là một nữa vũ trụ còn cú ngã thì tròn vẹn ở lối sống và suy nghĩ của chị tôi. Để mà nói về hậu quả mà không nói về nguyên căn thì quả thực là một sự thiếu xót vô cùng lớn. Ừ lại nói đến đây ta lại phải bàn về tình yêu vì nó là giai điệu chính của bài nhạc " Hố sâu " mà chúng ta đang bàn đến đó quý vị. Thực ra bên cạnh giai điệu chính vẫn còn những nốt nhạc phụ như cuộc sống kinh tế của gia đình , bạn bè nhưng có thể nói điệp khúc vẫn là phần thu hút khán giả trọn vẹn nhất ! Chị tôi chia tay anh bạn trai sau khoảng thời gian song hành cùng nhau , có với nhau đủ thứ kỉ niệm ở đủ khắp mọi chỗ. Thì ai mà từng có người yêu lâu năm rồi chia tay thì các bạn chắc sẽ hiểu được cảm giác của chị tôi hen. Và các bạn biết đấy , bài học rất lớn mà chị tôi học được đó là : Sẽ có những lúc mình phải chấp nhận những thứ mặc định trong cuộc sống rời khỏi một cách vô thức mà vẫn phải tiếp tục cuộc sống vì dẫu sao mỗi buổi sáng bắt đầu , dù bạn có nằm bệt trên giường vì mệt mỏi thì đồng hồ nó vẫn trôi qua , thế giới này vẫn di chuyển và làm việc và nếu bạn chết dí trên giường của mình để mặc mọi thứ thì lựa chọn đó sẽ đem lại kết quả với tính hiệu suất vô cùng thấp và lợi ích lâu dài là không hề có và các bạn vẫn vậy không hề khá hơn ! Có người đã từng nói một câu : Thật ra những thứ thách thức và trở ngại trong cuộc sống này nó đến với chúng ta chỉ chiếm khoảng 10% thôi , 90% còn lại nó nằm ở thái độ của chúng ta với cuộc sống này. Quả thực vậy các bạn , những trở ngại và thách thức nếu chúng ta xem nó là một thứ gia vị mặn mà trong nồi lẩu mà chúng ta đang tận hưởng , thì hãy nhớ chúng ta còn rất nhiều thứ gia vị đang chờ đón ở phía trước mà chúng ta phải nếm trải. Nếu có một lời khuyên từ chị tôi thì chị sẽ nói : Nếu cả thế giới này quay lưng lại với bạn , bạn cũng hãy quay lưng lại với thế giới này nốt !! Đừng quan tâm quá nhiều , hãy tận hưởng chuyến hành trình của chính chúng ta thật chăm chỉ và vui vẻ nào và sau đó chúng ta sẽ cùng tận hưởng những thành quả của chính mình. Và hãy nhớ , " Đau đớn " cũng là một phần trong chuyến hành trình đấy nhé các bạn ơi !!
Sau đó thì chị tôi cũng đã vượt qua được những thử thách tưởng chừng như cam go nhất mà chị không thể vượt qua được. Chị xây dựng lại niềm tin từ bên trong trái tim , học cách yêu thương bản thân một lần nữa và tiếp tục xách balo lên để chinh phục những điều mà bản thân chị cho là phải chinh phục. Nó là như vậy , cuộc đời ấy , nó xuôi dòng nhưng lại lắm lúc trái khoáy nhưng chỉ cần bạn tin vào bản thân mình , tin vào nỗ lực và con người của chính mình thì chìa khóa của cuộc đời bạn sẽ do chính bạn cầm nắm. Và đương nhiên , định nghĩa về hạnh phúc và ý niệm về cuộc đời của mỗi người là mỗi khác phải không nào các bạn. Để kết lại một cái kết thật ngầu thì tôi muốn nói là : Nếu cuộc đời này là một tựa game và xã hội của chúng ta là một cái server thì việc quyết định bản thân mình ở cấp độ nào , mình sẽ đánh con boss nào , mình có nằm trên bảng xếp hạng hay không là nằm ở chính chúng ta. 

Xin được cảm ơn vì đã đọc hết bài viết này và xin được gửi ba nghìn lời yêu thương đến các bạn nhé. !!! 💓